Vì nắng sớm lên rồi Chân trời đã tỏ Sông Đuống cuồn cuộn trôi
Anh lại tìm Em Em mặc yếm thắm Em thắt lụa hồng Em đi trẩy hội non sông Cười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh
(Subi Rosenberg)
P/S: Trong bài Subi sử dụng khá nhiều những ý thơ, tứ thơ và đôi khi là cả khổ thơ của Cụ Hoàng Cầm. Subi nghĩ đó cũng là một cách tôn vinh thơ Cụ, bởi vì Subi không thể tìm được những sáng tạo và chất liệu thơ có giá trị nghệ thuật hơn, đẹp hơn. Về phần đánh giá là của người đọc, Subi không để tâm lắm
A với E hai vế bất phương trình Đứng cạnh nhau mà chẳng chạm đến nhau A ước jì dấu bằng trong khoảnh khắc Để đc gần bên E Lúc gần E lòng A sôi rạo rực Tựa như là Axit gặp Baz A muốn ôm ... Nhưng khi bừng tỉnh lại Đã thấy E ở vô cực mất rồi Xin một mai giữa đường đời xa mãi A xin làm tiệm cận của đời E Để suốt đời nâng niu che chở Đường cong mềm mảnh dẻ của tôi ơi A căm ghét bọn đồ thị hình sin Chúng dám nói trên cùng hệ tọa độ Tim hai ta ko cùng chung một nhịp Mà đập ngược pha nhau Ước jì Khi A ở cạnh E A có đủ can đảm Để nói lời yêu đương
Áo xanh em xưa ngồi nơi ấy Mùi tóc vương trong gió thầm thì Có gì vui em cười em nói Thoáng ngập ngừng gặp ánh mắt tôi Ôi ánh mắt sao trong veo quá Kẻ rong chơi bỗng thấy cả trời sao Tóc mai gầy mơn trớn nụ cười duyên Má ửng hồng, ngọc long lanh như nói Cái kẻ kia ... nhìn sao đáng ghét ...
Tóc E xanh cho hàng liễu thêm xanh Áo E xanh cho nước hồ thêm xanh Ánh tà dương chiều ni bỗng thấy Một màu xanh xao xuyến nôn nao Lữ kháck trẻ trên đường rong ruổi Mộng mị chàng chỉ có màu xanh Áo xanh E năm xưa có nhớ Màu áo xanh lơ đãng mặt hồ xanh ...