Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Lee


SG đêm mưa lạnh
Trêu ngươi mãi chả tạnh
Chạnh nhớ người hiu quạnh
Giờ này đã ngủ chưa
Hay vẫn còn đan áo
Cho chồng hay người xưa ...

(Subi Rosenberg)

Đường xưa

Con đường xưa tôi đi
        dòng kênh xanh, xanh lắm
Giờ sao lòng trống vắng?
Như dòng nước cạn khô

Đôi bờ thôi soi bóng
       rặng bạch đàn đứng gác
Khách xưa hồi man mác
      dáng hình quen đâu rồi ...

Con đường xưa tôi đi
        qua bến cũ em ngồi
               nước xanh như màu tóc
                        ôm hờ một vành trăng

Con đường xưa tôi đi
        những đêm hè đầy sao
Bầu trời trong sâu quá
        như khi ta nhìn nhau

Con đường xưa tôi đi
        buổi sớm trời mù sương
                đã thấy em ngồi đó
                     cánh hồng trên môi bay

Ôi! Một miền đã xa
     đợi chờ dòng nước cũ
           trên cầu một mình tôi ...

(Subi Rosenberg)

Đọc "Bên kia Sông Đuống"

Mới tạm biệt Sao Mai người tri kỷ
Chẳng dùng dằng Trăng cũng lìa súng đi
Trông về Nam bên kia là địch
Xóm làng ta tan nát bao giờ

Nàng Đuống xưa nghiêng nghiêng e ấp
Nay oặt mình dòng lệ đỏ hoen
Dải đất hiền xanh dâu vàng cải
Hóa hoang tàn loang lổ hố bom
Quặn lòng đau đáy sâu là tượng Phật
Nhăn nhó mày trên mặt đứa con trôi
Mờ mái lều gianh một làn khói xám
Ngô khoai đâu còn, ngọn lửa đốt chi ...

Dòng Đuống ơi thì thầm ta khẽ hỏi
Nửa bên kia máu thịt mất hay còn
Mẹ già ta tháng năm dài khô héo
Đợi con về tựa cửa bờ vai run
Thương con trai lại thương thân con gái
Chưa cau trầu mà phận đã chinh phu

Hội làng ta mấy năm rồi có mở
Anh chưa về giá rét cả mùa xuân
Câu "Người ơi" tuổi xanh Em dành gọi
Riêng mình Anh trong nỗi nhớ mình Em
Em thương Anh Thầy U ta đã biết
Dành đợi Anh Em chả thiết lấy chồng

Vì nắng sớm lên rồi
Chân trời đã tỏ
Sông Đuống cuồn cuộn trôi

Anh lại tìm Em
Em mặc yếm thắm
Em thắt lụa hồng
Em đi trẩy hội non sông
Cười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh

(Subi Rosenberg)

P/S: Trong bài Subi sử dụng khá nhiều những ý thơ, tứ thơ và đôi khi là cả khổ thơ của Cụ Hoàng Cầm. Subi nghĩ đó cũng là một cách tôn vinh thơ Cụ, bởi vì Subi không thể tìm được những sáng tạo và chất liệu thơ có giá trị nghệ thuật hơn, đẹp hơn. Về phần đánh giá là của người đọc, Subi không để tâm lắm

Đơn phương

A với E hai vế bất phương trình
Đứng cạnh nhau mà chẳng chạm đến nhau
A ước jì dấu bằng trong khoảnh khắc
Để đc gần bên E

Lúc gần E lòng A sôi rạo rực
Tựa như là Axit gặp Baz
A muốn ôm ... Nhưng khi bừng tỉnh lại
Đã thấy E ở vô cực mất rồi

Xin một mai giữa đường đời xa mãi
A xin làm tiệm cận của đời E
Để suốt đời nâng niu che chở
Đường cong mềm mảnh dẻ của tôi ơi

A căm ghét bọn đồ thị hình sin
Chúng dám nói trên cùng hệ tọa độ
Tim hai ta ko cùng chung một nhịp
Mà đập ngược pha nhau

Ước jì
Khi A ở cạnh E
A có đủ can đảm
Để nói lời yêu đương


(Subi Rosenberg)

Mưa


Mưa âm thầm
Buổi chiều lạnh buốt
Ta đang mơ em đã cùng ta
Mưa xao lòng, mưa thêm hiu hắt
Buổi chiều
                  tím ngắt
                                    xa xưa ...

(Subi Rosenberg)

Áo xanh


Áo xanh em xưa ngồi nơi ấy
Mùi tóc vương trong gió thầm thì
Có gì vui em cười em nói
Thoáng ngập ngừng gặp ánh mắt tôi

 
Ôi ánh mắt sao trong veo quá
Kẻ rong chơi bỗng thấy cả trời sao
Tóc mai gầy mơn trớn nụ cười duyên
Má ửng hồng, ngọc long lanh như nói 

Cái kẻ kia ... nhìn sao đáng ghét ...
 

 
Tóc E xanh cho hàng liễu thêm xanh
Áo E xanh cho nước hồ thêm xanh
Ánh tà dương chiều ni bỗng thấy
Một màu xanh xao xuyến nôn nao


Lữ kháck trẻ trên đường rong ruổi
Mộng mị chàng chỉ có màu xanh
Áo xanh E năm xưa có nhớ
Màu áo xanh lơ đãng mặt hồ xanh ...


(Subi Rosenberg)

Say







Ta đang sống hay là ta đã chết?
Chút men nồng sao gợi mối duyên xưa
Tháng năm qua như cuốn film quay chậm
Ta điên cuồng trong cõi sống Maya (*)
Muốn chết đi trong âu sầu dằng dặc
Để kiếp này mãi mãi bóng hình E
Nhưng E ơi, muốn say đâu có dễ
Rượu nó vào sau rồi nó lại ra ...


(Subi Rosenberg)

(*) Theo triết lý Ấn Độ